“Đánh giá sức khỏe buồng trứng: Có khả năng sinh con hay không?”
Quân là một tài xế thường xuyên di chuyển, trong khi Huyền vẫn là sinh viên vui vẻ của một trường kinh tế. Họ gặp nhau tình cờ tại sinh nhật một người bạn, và Huyền bị thu hút bởi sự chu đáo của Quân. Tuy nhiên, khi Huyền đưa Quân về ra mắt gia đình, bố mẹ cô rất lo lắng khi biết nghề nghiệp của anh. Bố Huyền phản đối gay gắt, cho rằng con gái đã học hành nhưng lại chọn người không có bằng cấp, chỉ là tài xế. Huyền khóc vì bố quá coi trọng nghề nghiệp, trong khi mẹ cô cũng lo lắng nhưng không ngăn cản. Bất chấp mọi phản đối, Huyền quyết định kết hôn với Quân sau khi tốt nghiệp, tin rằng hạnh phúc gia đình mới là điều quan trọng.
Ước mơ giản dị của Huyền bị dập tắt khi cô mang bầu sau hai tháng làm dâu. Áp lực công việc và việc bầu bí khiến Huyền mệt mỏi, cần giúp đỡ nhưng Quân lạnh nhạt. Anh thường lớn tiếng trước bạn bè, đe dọa Huyền nếu cô không làm theo ý mình. Huyền chỉ biết im lặng khi nhận ánh mắt thương hại từ những người xung quanh. Khi cô bị động thai và bác sĩ khuyên nghỉ ngơi, Quân vẫn không hiểu, thậm chí còn nói rằng nếu cô không giữ được thai thì đừng nhìn mặt anh. Huyền cố nhắc nhở Quân về việc ngủ tầng 1 để tránh leo cầu thang nhưng anh gạt phắt đi, không muốn lắng nghe.
Hôm sau, Huyền thấy Quân tức giận và gọi riêng cô vào phòng. Anh cảnh cáo cô không nên dọa anh bằng việc mang bầu, đồng thời đe dọa cô không được tỏ thái độ trước gia đình. Quân quát nạt vì biết Huyền bị động thai và mọi người trách anh không quan tâm. Huyền chỉ kịp quay đi khi nước mắt rơi. Cô tự hỏi có cần giải thích hay buông xuôi. Nỗi đau tinh thần chưa nguôi thì cô nhận tin thai nhi đã sẩy do hoạt động nhiều. Quân lạnh nhạt hỏi về khả năng sinh con và lớn tiếng khi thấy Huyền khóc, nói rằng cô phải chấp nhận sự thật và không được khóc nữa.
Huyền nhớ lại khoảnh khắc cô đã dùng hết sức mạnh từ nỗi đau để tát Quân một cái thật mạnh, khiến anh nghiêng ngả. Cô gào lên, chỉ trích Quân là kẻ cầm thú, nói rằng mình đã cố gắng vì con và gia đình, nhưng anh đã phá hủy tất cả. Huyền quyết định rời đi, không cần anh đuổi. Cô chạy nhanh ra khỏi nhà, bất chấp cơn mưa đang tới. Trong lòng, Huyền nhận ra rằng dù có chuyện gì xảy ra, cô sẽ không bao giờ quay lại nơi đáng sợ đó nữa, vì đó mới là địa ngục. Cô tự nhủ, ngày mai trời sẽ sáng!
Source: https://afamily.vn/kiem-tra-buong-trung-chua-con-sinh-con-duoc-khong-20140624101232832.chn